Giáo dục con cái chưa bao giờ là dễ dàng. Khi chúng ta mắc sai lầm trong quá trình giáo dục con thì trở thành một hậu quả vô cùng lớn. Nó không chỉ ảnh hưởng tới thời điểm hiện tại mà con ảnh hưởng tới cả cuộc đời con. Thậm chí khiến con mất mạng.
Câu chuyện cha mẹ đặt những áp lực, kỳ vọng lên con. Đây có lẽ là một câu chuyện muôn thủa.
Áp lực có thể tạo ra thành tích mà nhìn thấy bằng con số nhưng thật sự có hạnh phúc là một thành tích vô hình khó có thể thấy rõ . Nói "hạnh phúc" thì hơi khó hình dung thì chúng ta diễn tả bằng "vui vẻ" . Thật sự con có vui vẻ khi đạt được thành tích mà cha mẹ gây áp lực để tạo ra không? Hay chỉ là cố đạt được để làm hài lòng cha mẹ.
Áp lực tuổi thơ
Khi còn nhỏ chúng ta mong ước con vui vẻ, mạnh khỏe thế là đủ. Nhưng khi con tham gia vào các mối quan hệ xã hội. Nó đơn giản hơn là khi con đi học. Ta lại mong ước con học thật giỏi, lúc đầu chỉ là mong ước bình thường. Sau này mong ước lớn nó trở thành áp lực lớn trên con cái. Bằng cách con phải đạt được điểm A .
Nếu không may không đạt được thì con phải đi học này, học lớp kia cho giỏi. Hết thầy này đến cô khác, từ sáng đến tối, từ thứ hai đến chủ nhật. Chẳng còn thời gian để con vui chơi sống với tuổi thơ của mình.
Hơn thế cha mẹ và con cái chẳng gặp nhau được trong một tuần. Có thì cũng chỉ vài câu chào hỏi, vài lời dặn dò là chấm hết. Nghĩ mà...
Có một cậu học trò nhắn tin cho tôi: " Thầy ơi con phải làm sao, điểm thi của con bị tút xuống yếu rồi. Bố mẹ con chưa biết. Nếu mẹ con biết chắc chắn mẹ con sẽ la con chết, còn bố con thì thất vọng lắm, rồi họ hàng dòng tộc nhà con. Con không biết phải làm sao?
Đây là một cậu học trò này học rất tốt, luôn hoàn thành những nhiệm vụ được giao. Năm nay là cuối cấp 2 nên phải thi chuyển cấp. Bố mẹ mong muốn con thi một trường thật là tốt, điểm thật là cao. Điều đó khiến cậu học trò lo lắng, dẫn tới khi học không tập trung được. Đi thi lo lăng, sợ hại. Dẫn tới thành tích tụt như đốc không phanh. Điều đáng lo hơn cậu học trò này bị trầm cảm nhẹ.
Áp lực của cha mẹ lên trên con cái và con cái chịu áp lực đó để cố gắng. Điều đó tốt hay không?
Ai cũng mong muốn con đạt được thành tích tốt cũng chỉ muốn tốt cho con. Quả thật điều đó không có gì sai. Nhưng nếu con có thành tích tốt nhưng con không vui vẻ, khiến con trầm cảm và tệ hơn là con muốn tự tử khi không đạt thành tích. Thì con học khá được không?
Hay vẫn không được nhất định con phải học giỏi. Vậy thì mong muốn đó tốt cho con hay cho bố mẹ. Bố mẹ đặt áp lực cho con vì bố mẹ muốn tự hào với dòng họ, làng xóm, bạn bè. Để cho thiên hạ thấy rằng mình là người dạy con giỏi. Và là người bố người mẹ tuyệt vời.
Vậy thì chúng ta cần nghĩ lại điều này nhé!
Áp lực tuổi trưởng thành
Tôi có một người bạn. Khi cô ấy học xong đại học lúc đó 22 tuổi thì điều khiến cô ấy đau đầu nhất không phải là việc kiếm tiền hay thất nghiệp. Mà là "lấy chồng đi con", đây được coi là một câu nói nhiều nhất trong năm ở cuộc hội thoại của bố mẹ cô ấy.
22 tuổi thì con gái sẽ ế không ai lấy sao?
Thật ra cô ấy cũng muốn lấy sớm đề làm bố mẹ hài lòng, nhưng mà cô ấy chưa tìm thấy người mà cô ấy cảm thấy đó là người của cuộc đời mình. Cũng yêu ngắn yêu dài từ thời đại học rồi nhưng cuối cùng cũng không đến đâu.
Vài tháng sau khi tốt nghiệp thì cô ấy nhắn mời tôi tham gia tiệc cưới. Tôi cảm thấy giật mình. Không biết tìm được tri kỷ cuộc đời mà nhanh thế kiểu này dính sét ái tình rồi, nhưng khi tôi tìm hiểu thì không phải. Người đó có lẽ đúng thời điểm thôi, cưới đi cho xong, suốt ngày nghe bố mẹ thúc mệt mỏi lắm.
Cuộc đời quả thật chẳng như mơ vài tháng sau hai vợ chồng trục trặc, cãi nhau đủ kiểu. Sau 2 năm dù đã có con, hai người đã ly thân. Trước khi nó muốn chuyển ra ngoài sống với con, tôi đã có buổi nói chuyện với cô ấy để suy nghĩ lại và quyết định chín chắn.
Có lẽ sau buổi nói chuyện phần nào cô ấy ổn hơn. Nhưng tôi hiểu thêm nhiều điều có lẽ không vì bố mẹ thì cô ấy cũng ly dị.
Còn bạn có thể bạn không bị áp lực bởi cha mẹ hối thúc lấy vợ hoặc lấy chồng, nhưng cũng có thể đó là áp lực có một công việc tốt, một mức lương cao hoặc vài thứ khác.
Cũng có vài người bạn khác của tôi. Dù áp lực ba mẹ cưới đến mấy thì cũng kệ vì nếu chưa tìm được người mà có thể chọn sống cả đời thì không vội vàng. Cuối cùng thì cũng tìm được người mà ưng ý chỉ muộn chút so với mọi người thôi, còn đối với họ vẫn sớm.
Tôi cũng quen vài người bạn bên Châu Âu thì nghe những người bạn đó chia sẻ. Bên đó chuyện lấy vợ lấy chồng hay làm gì thì cha mẹ không gây áp lực gì hết. Cha mẹ tôn trong lựa chon của con, nhưng điều gì khiến con họ vui vẻ, hạnh phúc và không vi phạm pháp luật họ đều ủng hộ. Thậm chí họ không kết hôn cũng được, cũng rất nhiều người kết hôn lúc 40 tuổi có khi là lớn tuổi hơn. Điều đó là bình thường. Miễn là cuộc sống vui vẻ hạnh phúc.
Lựa chọn độc thân của họ không phải do họ không ai theo đuổi, mà nhiều khi là rất nhiều. Có người lựa chọn để có thời gian đi thiện nguyện, có người lựa chọn độc thân để đi du lịch trải nghiệm cuộc sống. Ừ thì có vạn lý do.
Vậy gây áp lực cho con đó là đúng hay sai?
Quả thật ai cũng mong con cái được những điều tốt nhất, nhưng thử hỏi đó phải điều con cái chúng ta mong muốn không? Chúng ta đang yêu con theo cách chúng ta muốn không? Điều chúng ta muốn có thật sự tốt cho con không? Hay chỉ là chúng ta nghĩ điều đó tốt cho con.
Hãy nhớ rằng: " Một quả trứng áp lực từ bên ngòai thì có món trứng chiên nhưng một quả trứng áp lực từ bên trong đó là một sự sống"







Comments
Post a Comment